Menu
Mùa hè năm Lệ Hoa vừa học hết xong lớp 9 và tôi cũng học hết năm thứ nhất Trường ĐH Cần Thơ khoa Nông Nghiệp, tôi trở về quê hương thăm người bạn gái mà tôi thầm thương trộm nhớ từ khi nàng vừa tấm bé cho đến tuổi xuân phơi phới như ngày nay. Đợt nghỉ hè này với tôi nó rất là trân quý, nhưng cũng không biết diễn tả thế nào nữa, bởi vì đây là năm đầu tiên mà tôi rời xa làng quê bến nước con đò cả mái nhà xưa vách lá. Trong suốt mười hai năm học thì tôi chưa bao giờ rời xa làng quê bao giờ nên hôm nay gặp lại người yêu nơi làng quê làm cho lòng tôi bồi hồi khó tả được. Tôi vừa bước xuống chuyến tàu đò ở “Vàm Xáng Cây Dương” để đi về trong Kênh Bảy nơi tôi đang ở, nơi đây khi trước thì toàn là đường đất bùn lầy lội không à nên xe gắn máy đi còn khó khăn chứ huống hồ chi là xe ô tô, mà xe ô tô thì lại hiếm nữa xe cổ xưa không à, bởi vậy người dân ở miền quê thời bấy giờ người ta luôn chọn phương tiện là tàu đò cho nó nhanh hơn.
Khi tôi ngồi trong khoang tàu đò vỏ gỗ, tàu chạy thì gió thổi nó mang theo hơi nước phả vào trong mặt làm cho tôi có cảm giác lâng lâng thư thái dễ chịu làm sao. Chiếc đò nó chạy rẽ sóng sang hai bên mạng tàu một màu trắng xóa, động cơ của chiếc đò này là cái máy Yanmar – 3 của Nhật sản xuất, cái máy này thời đó mua cũng khó khăn lắm chứ không phải thuận mua vừa bán như bây giờ đâu, bởi nó là hàng nhập khẩu qua trung gian môi giới không phải của cơ quan nhà nước quản lý. Thậm chí gia đình tôi có cái máy Kuler – 4 nhỏ xíu chạy bằng xăng, đây là cái máy nó gắn liền với tuổi thơ tôi sau mỗi buổi tan trường là tôi hay dùng nó để tưới ngô, tưới mè, nói chung là tưới hoa màu, còn lúa thì dùng bằng cái máy Yanmar hoặc máy D – 12 bởi công sức nó mạnh hơn và đỡ tốn tiền hơn do nó là động cơ đốt trong, nhiên liệu hoạt động là bằng dầu đỏ.
Bình luận